Chương 13: Chương 13: Người đàn ông ấy vừa mút núm vú của cô vừa liếm cái miệng nhỏ bên dưới của truyện Bạn Giường Của Tôi Là Người Vô Hình, tác giả Ngô Du
Bạn Giường Của Tôi Là Người Vô Hình , chương 5 của tác giả Ngô Du cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Nhận thêm chi tiết về nền tảng công nghệ thiết kế minh họa, định dạng hình ảnh này là JPG, số lovepik là 500621729, cảnh sử dụng là Khác, kích thước là 1.4 MB. Tải xuống miễn phí gần 100.000 tài nguyên minh họa vector trên Lovepik, bạn có thể sử dụng giao diện web và
Vô tình vào một đêm cô uống say không phân biệt được gì thi đến khi sáng dậy thấy mình đang nằm trong vòng tay rắn chắc của hắn, thân thể không một mảnh vải. Cô tức giận, đều tại hắn bắt cô tiếp rượu! Cứ tưởng cả hai xem nhau như tình một đêm, ai ngờ hắn
Bạn Giường Của Tôi Là Người Vô Hình - (Chương 1) - Tác giả Ngô Du Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Cách tôi sử dụng màn hình luôn hiển thị của mình. | Hình ảnh: Apple . Màn hình luôn bật không chỉ được bật cho bất kỳ ai, nó được thiết kế để trở thành một màn hình hiển thị liên tục với thông tin được cập nhật liên tục mà bạn có thể xem qua bất kỳ lúc nào trong ngày để cập nhật ngắn gọn về
Xem Người Vô Hình của Mỹ có sự tham gia của Kevin Bacon, Elisabeth Shue, Josh Brolin. Thuộc thể loại: Phim lẻ Tại một phòng thí nghiệm quân sự tối mật, sau nhiều năm nghiên cứu một nhóm các nhà khoa học trẻ tuổi xuất sắc vừa giải mã được chìa khóa của sự vô hình.
rWuzNi. Chuyển ngữ Team SunshineCô đang mặc một bộ đồ ngủ làm từ vải sa-tin, lúc anh đè lên người cô cũng đồng thời xé tan nó ra thành từng mảnh Diên chưa kịp hét lên đã bị anh chặn lại bằng một nụ hôn, tiếng gào thét trở thành những tiếng ậm ờ không thành hương nam tính pha mùi rượu nồng nàn thoáng chốc xộc thẳng vào trong khoang như con dê thế tội nhỏ bé bị sư tử hùng dũng dữ tợn khống chế một cách dễ đàn ông thuần thục tách hai chân cô ra, bàn tay ấn mạnh vào nơi riêng tư của cô. Ngón cái lần mò tìm viên trân châu bên trong cánh hoa của cô, dùng đầu ngón tay xoa nắn chơi thể Khương Diên căng cứng, cả người bật cong dậy, cô bị kích thích đến độ nước mắt tuôn muốn giãy giụa, nhưng cơ thể đã mềm nhũn ra như cọng lưỡi linh hoạt của người đàn ông luồn vào miệng cuốn lấy lưỡi Diên vừa lo lắng vừa hối hận, cô vốn không nên có bất cứ tâm lý may rủi nào!Cô thật sự cảm thấy tuyệt cả cảm xúc buồn đau, phẫn nộ, uất ức đều được bộc lộ hết như là khi bạn ngã vào một hố bùn lớn trong ngày mưa, bạn cho rằng bạn đã đủ xui xẻo rồi, bạn lau đi vết nước dơ trên mặt, kế đến thứ chờ đón bạn lại là viên đá đang bay đến đầu cùng Khương Diên cũng không thể kìm nén hơn nữa, cô bật khóc nức không vùng vẫy nữa, mà chỉ khóc, khóc oà đàn ông không nghe được bất cứ âm thanh nào từ cô, nhưng anh không phải kẻ ngốc, Chung Cảnh hiển nhiên đã nhận ra được việc cô đang thể cô run vươn tay chạm vào mặt cô, lau đi dòng lệ tuôn thú cũng nhạt hẳn bước xuống khỏi người cô, ngồi trên mặt vẫn nắm chặt tay cô, chưa từng buông tay. Bởi vì anh không nhìn thấy được cô, nếu như buông ra, lỡ cô chạy mất thì anh cũng chẳng biết phải bắt cô lại như thế đêm anh khát nước tỉnh dậy đi uống nước, lại đi vệ sinh một lần, lúc quay lại thì vấp phải chiếc sô pha của cô ngay giữa phòng, may mà anh bước đi không quá nhanh nên chưa bị ngã. Đã có trải nghiệm trong quá khứ, ý nghĩ đầu tiên của anh là cô lại “xuyên không” đến đây. Quả nhiên sau khi anh sờ soạng một hồi thì đúng là cô gái một tuần qua, anh vẫn thường nhớ đến nhiên nỗi nhớ nhung này không liên quan gì đến việc yêu thích cả, cùng lắm là như nhớ đến món đồ chơi thú vị mà nằm khóc trên sô pha, anh ngồi trên mặt đất nắm chặt tay cô “nhìn” cô Diên khóc rất lâu, chắc khoảng nửa tiếng hơn mới dần ổn định lại cảm xúc, tiếng gào khóc trở thành tiếng nấc thút của Khương Diên vẫn bị người đàn ông đó nắm chặt, lúc nãy cô không có cảm giác gì, giờ phút này trong lòng lại nảy sinh cảm giác kỳ lạ đó. Bàn tay anh to lớn mà ấm áp, hơi ấm cơ thể từ lòng bàn tay anh truyền sang lòng bàn tay cô, hành động này của anh khiến cô có ảo giác rằng Anh đang muốn an ủi côCàng khiến cô tin hơn vào ảo giác này, là khi cô đã ngừng khóc, người đàn ông đứng dậy ngồi ở rìa sô pha, sau đó anh ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về lưng cô, vuốt ve mái tóc dài của Diên thầm nghĩ, đây hẳn là một người không vậy sau đó, đợi khi cô hoàn toàn bình tĩnh trở lại, lúc anh nâng mặt cô lên bắt đầu hôn cô thật sâu, cô đã không còn chống cự thậm chí là lần đầu tiên, cô chủ động cởi quần áo cho đầu chủ động tách hai chân dương vật thô to của người đàn ông đâm vào cô bé của Chung Cảnh đè cô ra rồi để cậu bé của anh đi vào bên trong, anh sướng đến mức không kìm được hít một hơi thật nhiều ngày chưa làm tình, cơ thể cô vốn nhạy cảm. Sau khi dương vật đi vào bị âm hộ chặt chẽ mọng nước siết chặt, sướng đến mức anh suýt nữa thì xuất ra ngay lập tức, phải gắng gượng nhịn xuống xúc động bắn nhưng anh vẫn không kéo dài thêm được bao lâu, cỡ mười phút, chỉ mới đổi hai loại tư thế là anh đã bắn ra mất người dưới kề sát bên cô, anh thở dốc trên sô pha, tay bóp nhẹ bầu ngực mềm mại nõn nà của cô, hai tay bận rộn cả trên lẫn dưới, dùng hành động để nói cho cô biết dục vọng của anh vẫn còn chưa được thoả Diên cũng chưa cảm thấy đủ, tuy rằng cô cũng đã lên đỉnh được một lần đẩy anh một cái, anh tưởng rằng anh đè cô đau nên nhổm người Diên đứng dậy, hai tay đặt lên vai anh, cô cẩn thận bước từng bước, hai chân mở rộng ra hai bên, sau đó ngồi là vị trí nữ trên nam là một tư thế khiến người ta vui Cảnh không nhìn thấy được, thực ra Khương Diên bởi vì tư thế chủ động này mà cả gương mặt đã đỏ bừng cả chính là vì anh không thể nhìn thấy cô, nên cô mới to gan như ngồi trên cây gậy của anh, âm hộ đầy đặn chỉ cọ sát hai lần trên dương vật đã mềm của anh, anh lại cương ngay lập cánh tay của Khương Diên vòng qua cổ người đàn ông, nâng hông lên hòng nuốt trọn dương vật thô to vào bên trong, nhưng cô thử hết mấy lần cũng không đâm vào Diên cảm nhận được dường như người đàn ông ấy đang cười, sau đó anh dùng tay đỡ dương vật của mình, nhắm thẳng cô bé của cô, một tay khác nắm lấy hông cô đè xuống, Khương Diên theo chiều mà ngồi xuống…“Ưm…” m hộ vừa trải qua cơn khoái cảm tột đỉnh vô cùng nhạy cảm, bị thúc vào lần nữa, cảm giác như bị điện giật, cô có vẻ như không chịu nổi, hai mày nhíu chặt, bật ra tiếng rên ràng vừa mới làm một lần rồi mà cô bé quyến rũ chết người ấy hình như còn chật hơn lúc nãy, bao trọn lấy cây gậy của anh không một khe hở, từng nhịp từng nhịp mút lấy nó, khiến người đàn ông lại có cảm giác muốn bắn. Chung Cảnh ở chiều không gian bên kia không kiềm được mắng “Đệt, mẹ kiếp máy ép nước chắc!”Khương Diên nhấp lên nhấp xuống chưa đến năm phút đã mệt không chịu được, nằm bò trên cơ thể người đàn ông, chỉ còn lại chút sức lực để thở Cảnh cong môi cười, thể lực của nam và nữ cách nhau quá xa, cô gái này còn là người có sức khoẻ kém nữa giữ nguyên tư thế thọc sâu cậu nhỏ bên trong bế cô đứng dậy, bước về phía cái bàn trong phòng anh. Đặt cô trên bàn, sau đó giữ chặt phần hông trước của cô, bắt đầu ra vào kịch liệt như máy đóng Diên bị anh làm đến mức chỉ có thể nhỏ giọng rên rỉ. Cô nghiêng đầu một cách vô thức, nhìn thấy tình cảnh lúc này của mình sợ đến mức suýt hét to lên, lập tức lấy tay bịt miệng lại vì sợ rằng sẽ làm hàng xóm thức thế giới của cô chẳng có cái bàn nào cả, cô đang trong trạng thái lơ lửng trên không đàn ông còn đang tung hoành trên cơ thể cô, tâm trí của cô đã lâng lâng nơi phòng khách nhà cô không hề mở đèn, không gian mờ ảo tối tăm, nhưng miễn cưỡng cũng có thể nhận ra được dáng vẻ của đồ có thể chạm vào anh, có thể cảm nhận anh, xúc cảm chân thật nhường này. Những cú thúc mạnh mẽ tràn trề sức lực vào trong âm hộ cho cô khoái cảm vô tận làm cô lên đỉnh. Cô không nhìn thấy anh, cũng không nhìn thấy thế giới nơi anh với Khương Diên, việc làm tình với một người lạ nếu là ở trong thế giới thực thì cô sẽ không bao giờ có thể để chuyện này xảy vì không thể thấy nhau, không quen biết nhau, không có bất cứ dây dưa tình cảm nào, thậm chí ngay cả việc anh có bắn tinh vào trong cơ thể cô thì cũng sẽ không để lại bất cứ hậu quả về sau nào, cô mới chấp nhận “sự an ủi” từ vậy, cô không biết điều này với anh có ý nghĩa thế nào, nhưng đối với cô thì lần quan hệ này là một sự an qua sự liên kết từ dương vật, người đàn ông dường như đã phát hiện ra cô không hề tập trung, đôi tay anh xoa nắn hai luồng mềm mại trước ngực, ra sức nhào nặn, thân dưới cùng lúc đó không ngừng va chạm mạnh hơn trăm lần ra vào “Á…” Anh lại một lần nữa đưa Khương Diên lên đỉnh cao của khoái cảm.
Truyện 18+ Truyện sắc hiệp Truyện Bạn Giường Của Tôi Là Người Vô Hình Tác giả Ngô Du Tình trạng Đang ra Mới nhất Chương 35 Tôi muốn có anh ấy 04/09/2022 12204 Khương Diên có một mái tóc dài, suôn mượt như thác nước. Gần đây, có một chuyện vô cùng kì lạ xảy đến với cô. Mỗi lần gội đầu vào buổi tối, cô sẽ có một giấc mộng xuân với một người đàn ông. Giấc mộng quá đỗi chân thực, trong mơ người đàn ông ấy vô cùng mạnh mẽ khiến cô mỗi lần tỉnh lại đều thấy cô bé của mình không chỉ sưng đỏ mà còn liên tục chảy nước. Vậy có lẽ không phải là mơ một lần trong giấc mộng, ánh đèn vẫn sáng, cô nhìn thấy chính mình trong gương bị một người đàn ông làm, tiểu huyệt bị côn thịt hành hạ, dâm thủy phun tứ phía….Chẳng biết từ bao giờ, Chung Cảnh gặp phải một chuyện rất kỳ cục, anh thấy bên cạnh mình xuất hiện một cô gái, còn ngửi được mùi thơm từ trên người nhưng lại không trông thấy cô. Mãi đến sau này anh cũng đã tìm ra được người con gái quyến rũ đã lén lút dùng trộm thằng nhỏ của anh. Khương Diên có một mái tóc dài, suôn mượt như thác nước. Gần đây, có một chuyện vô cùng kì lạ xảy đến với cô. Mỗi lần gội đầu vào buổi tối, cô sẽ có một giấc mộng xuân với một người đàn ông. Giấc mộng quá đỗi chân thực, trong mơ người đàn ông ấy vô cùng mạnh mẽ khiến cô mỗi lần tỉnh lại đều thấy cô bé của mình không chỉ sưng đỏ mà còn liên tục chảy nước. Vậy có lẽ không phải là mơ một lần trong giấc mộng, ánh đèn vẫn sáng, cô nhìn thấy chính mình trong gương bị một người đàn ông làm, tiểu huyệt bị côn thịt hành hạ, dâm thủy phun tứ phía….Chẳng biết từ bao giờ, Chung Cảnh gặp phải một chuyện rất kỳ cục, anh thấy bên cạnh mình xuất hiện một cô gái, còn ngửi được mùi thơm từ trên người nhưng lại không trông thấy cô. Mãi đến sau này anh cũng đã tìm ra được người con gái quyến rũ đã lén lút dùng trộm thằng nhỏ của anh.
Đánh giá từ 13 lượt Khương Diên có một mái tóc dài, suôn mượt như thác nước. Gần đây, có một chuyện vô cùng kì lạ xảy đến với cô. Mỗi lần gội đầu vào buổi tối, cô sẽ có một giấc mộng xuân với một người đàn ông. Giấc mộng quá đỗi chân thực, trong mơ người đàn ông ấy vô cùng mạnh mẽ khiến cô mỗi lần tỉnh lại đều thấy cô bé của mình không chỉ sưng đỏ mà còn liên tục chảy nước. Vậy có lẽ không phải là mơ một lần trong giấc mộng, ánh đèn vẫn sáng, cô nhìn thấy chính mình trong gương bị một người đàn ông làm, tiểu huyệt bị thứ gì đó hành hạ, dâm thủy ướt nhẹp….Chẳng biết từ bao giờ, Chung Cảnh gặp phải một chuyện rất kỳ cục, anh thấy bên cạnh mình xuất hiện một cô gái, còn ngửi được mùi thơm từ trên người nhưng lại không trông thấy cô. Mãi đến sau này anh cũng đã tìm ra được người con gái quyến rũ đã lén lút dùng trộm thằng nhỏ của anh trong đêm Giường Của Tôi Là Người Vô Hình" là bộ truyện H văn đầu tiên Team Sunshine chuyển ngữ, rất mong nhận được ủng hộ của các bạn có thể đón đọc những bộ truyện khác của nhómLên Án thể loại Đam MỹYêu Chàng Quân Nhân Đáng GhétCô Dâu Bất Đắc Dĩ 1Cô Dâu Bất Đắc Dĩ 2
Chuyển ngữ Team SunshineĂn xong bữa khuya, các đồng nghiệp lần lượt ra Diên còn đang sắp xếp tài liệu, Hà Mịch bạn gái của Trì Nghiêm bỗng đi đến trước mặt cô “Cô là Khương Diên phải không?”Khương Diên giật mình, cô cảm thấy trái tim của mình vô cùng lạnh lẽo, nhưng cô vẫn phải nở nụ cười đối mặt với cô ấy “À, vâng ạ, tôi là Khương Diên.”“Cảm ơn cô nhé, tôi có nghe Nghiêm nói rồi, nhờ có cô đưa anh ấy vào viện còn chăm sóc anh ấy nữa, thực sự đã làm phiền cô nhiều rồi.”Khương Diên vô thức nhìn qua cửa kính trong suốt thấy Trì Nghiêm đang nói chuyện điện thoại trong phòng làm không biết Trì Nghiêm đã nói với Hà Mịch về những ngày cô đến bệnh viện chăm sóc anh ấy như thế nào, lời của Hà Mịch hình như đang cảm ơn cô, nhưng dường như cũng đang tuyên bố chủ đúng là có thích Trì cô không biết Trì Nghiêm đã có bạn gái, lúc ở bệnh viện Trì Nghiêm đã kéo tay cô nói với cô rằng, Khương Diên, cảm ơn em nhiều, em tốt với anh quá…Tuy rằng không có nói những lời thể hiện sự yêu thích quá rõ ràng, nhưng ánh mắt và cử chỉ khi đó của anh ấy lẽ nào thực sự chỉ là vì biết ơn và cảm động thôi sao? Là cô đã hiểu sai rồi sao? Cô còn đang ngọt ngào suy đoán tình cảm của anh ấy, lòng đầy mong chờ có ngày được cùng anh ấy thành đôi thành cặp sánh bước bên nhau, sao giờ bỗng dưng lại xuất hiện một cô bạn gái thế này?Là cô, mỗi mình cô đơn phương bấy lâu?Lòng cô rối sao rõ ràng Trì Nghiêm đã có bạn gái, còn mập mờ với cô làm gì?Tình huống hiện giờ, nếu cô nói giữa cô và Trì Nghiêm có gì đó, thì trên thực tế đúng là không có quan hệ nào hơn; nói là không có gì, lại bị người khác nhận ra ý đồ, thực sự vô cùng ngại ngùng đến mức cô vừa ngượng vừa tức.“Đồng nghiệp mà, giữa đồng nghiệp với nhau, chăm sóc một chút cũng là chuyện bình thường.” Cô xấu hổ, lắp bắp trả lời đối phương.“Vẫn nên cảm ơn cô đàng hoàng chứ.” Hà Mịch nói “Lúc nãy tôi thấy cô ăn rất ít, lát nữa Trì Nghiêm sẽ đưa tôi đến ăn tại một tiệm đồ ngọt ở khu này, hay là cô đi cùng chúng tôi nhé?”“Thôi không cần đâu, tôi không đói lắm, cảm ơn cô.” Khương Diên Mịch cũng không miễn cưỡng cô, cười nói “Vậy lần sau có cơ hội lại hẹn.”“Ừm.”Cô nhanh chóng dọn dẹp xong để tan làm, lúc cô rời khỏi, Trì Nghiêm vẫn còn đang nghe điện khỏi cửa công ty đi về hướng trạm xe điện ngầm, trong đầu cô không biết đang nghĩ gì mà bước theo dòng người bắt xe ngược khi cô nhận ra thì đã đi qua ba trạm xe rồi, cô hấp tấp hoảng loạn bước khỏi tàu điện, lại đúng lúc lỡ mất chuyến xe cuối cùng, nhân viên nói với cô “Cô gái à, đã là chuyến xe cuối cùng rồi, cô lên đấy bắt xe taxi về đi, đã trễ thế này.”Khương Diên rời khỏi trạm xe điện ngầm, đứng bên đường đón xe, vận may cũng khá nên đã nhanh chóng đón được một đến căn chung cư nhỏ của mình, Khương Diên ngồi trên sô pha ngẩn nãy cô chỉ để ý đến việc ngại ngùng, bây giờ ở một mình, cảm giác cô đơn và nỗi đau ngất trời ập tim cô nhói lên từng muốn khóc nhưng khóc không ra nước cuộc cô là gì với anh ấy đây?Đêm khuya vắng lặng, cô vừa mệt vừa buồn ngủ, quyết định sẽ không suy nghĩ thêm gì như là mấy ngày trong bệnh viện ấy là do bản thân hoang tưởng, là do cô tự mình đa đứng dậy bước vào phòng lấy quần áo rồi vào nhà vệ sinh đi gội đầu, cô theo thói quen lấy dầu gội trên giá, đổ một ít ra lòng bàn tay, xong chợt nhận ra đây là dầu gội khiến cô có thể xuyên không’ nên lại rửa trôi đi đến người đàn ông có quan hệ xác thịt với cô, trong lòng có cảm giác hơi khác lạ. Không biết người đó rốt cuộc là người như thế nào, sao cô lại vô duyên vô cớ xảy ra quan hệ với anh chứ? Chỉ cần cô không sử dụng chai dầu gội này nữa, thì chắc cô và anh sẽ không còn “gặp lại” nữa đâu nhỉ?Lại nhớ đến Trì Nghiêm, nỗi đau xót từ tận đáy lòng lại trỗi lau nhẹ khóe mắt đã sưng đau của mình, cầm lấy một chai dầu gội khác gội lẹ rồi rời khỏi phòng tắm.…Bất kể Khương Diên có đau lòng thế nào, thì giữa cô và Trì Nghiêm, cô chỉ đành tự mình gặm nhấm sự thật bản thân đã “tự mình đa tình” mà hai người họ vẫn có thể giống như lúc trước, tiếp tục mối quan hệ cấp trên lý tưởng và cấp dưới nghe Diên không phải là người có tính cách làm quá lên nhất định phải đòi cho bằng được câu trả lời rõ định xem như chưa từng có chuyện như không phải…Chưa đến hai ngày sau, dự án do bộ phận họ phụ trách đã hoàn tan làm Trì Nghiêm lại mời mọi người đi hát karaoke, có đồng nghiệp nam nói “Sếp ơi, mới được gặp chị dâu có một lần à, hôm nay chị ấy cũng đến chung vui chứ ạ?”“Cô ấy đã về rồi.”“Hả? Về nhanh vậy ạ?”“Vốn cô ấy phải xin nghỉ phép để đến đây đó, ở lại chơi vài hôm xong là về rồi.”“Anh Trì, yêu xa có cực lắm không?” Một đồng nghiệp nữ chen vào Nghiêm bật cười “Cũng tạm.”Khương Diên ngồi im lắng nghe rồi nhanh chóng tắt máy tính, lấy túi chuẩn bị tan làm. Trì Nghiêm bỗng bước đến nói “Lát nữa mọi người cùng đi hát, em không đi à?”Khương Diên trả lời “Dạ anh Trì, em không đi đâu, em có hẹn ăn cơm với bạn rồi.”Thật ra không hề có buổi hẹn nào Nghiêm lần này rất kiên trì “Bộ phận chúng ta vốn chỉ có em và Kiều Hoàn là con gái thôi, em không đi thì chắc cô ấy cũng sẽ ngại đi cùng, mấy đứa con trai tụi anh chơi với nhau cũng đâu có gì vui là vậy nhé, em gọi bạn em cùng đến cho xôm.”Đã nói đến mức này rồi, cộng thêm việc Khương Diên vẫn hay nghe lời, cô gật đầu đồng ý “Vậy được ạ.”Cả nhóm bảy người, chia thành hai Diên cùng Kiều Hoan ngồi cùng xe với Trì Nghiêm, bốn người khác tự đi riêng một suốt đoạn đường, Kiều Hoan ríu ra ríu rít trò chuyện với Trì Nghiêm, còn Khương Diên thì lại rất ít lên hai lần Trì Nghiêm chủ động gợi chủ đề nói chuyện với Khương Diên, cô cũng chỉ cười đáp qua loa hai câu, nói không được lúc giả vờ như đang nhắn tin với bạn, sau đó báo với Trì Nghiêm rằng bạn cô không đến tụ họp vui chơi trông Khương Diên có vẻ rất bình thường, ăn uống ca hát, cũng không ngồi cũng không làm mặt lạnh với Trì Nghiêm, vẫn dịu dàng ngoan hiền như một ai nhận ra được trong lòng cô thật ra đang rất đớn đau cay khi kết thúc, Kiều Hoan được bạn trai của đến đón, vài người đồng nghiệp nam khác cũng nhà ai nấy về, Trì Nghiêm nói với Khương Diên “Để anh đưa em về nhé, trời cũng khuya rồi.”Khương Diên định lên tiếng từ chối, lúc ngẩng đầu lên trùng hợp va phải đôi mắt đẹp của Trì Nghiêm, trong ánh mắt anh ấy vẫn chất đầy nét chuyên chú và dịu dàng mà cô luôn yêu thích, thoáng chốc khiến cô như đánh mất giọng nói của Nghiêm nhân cơ hội kéo cô đi, để cô ngồi vào ghế lái phụ trên xe Diên …Từ không khí nhộn nhịp bỗng dưng chỉ còn hai người với nhau, Khương Diên sắp không diễn nổi dáng vẻ bình tĩnh và ngoan ngoãn nữa tin rằng Trì Nghiêm ít nhiều gì cũng đã nhận ra gì nhiên, một giây sau anh nói “Tiểu Khương à, em có vẻ không vui?”Khương Diên ngây không biết câu hỏi của anh ấy là muốn hỏi cô không vui vì chuyện bạn gái của anh ấy đến hay là hỏi về tâm trạng tồi tệ hiện nay của vờ hiểu theo ý sau, nở nụ cười đáp lại “Không có gì đâu anh Trì.”“Khương Diên, anh biết em không được vui.” Anh ấy nghiêng đầu sang nhìn về phía cô, cũng thay đổi xưng hô một cách tự nhiên “Xin lỗi em…”Anh ấy không xin lỗi thì thôi, lời xin lỗi này của anh ấy dễ dàng khơi dậy sự tức giận trong lòng Khương Diên “Anh đâu cần thiết phải xin lỗi tôi đâu?”“Khương Diên…”Khương Diên không thể kìm chế lửa giận trong lồng ngực, cô bình tĩnh nhẹ nhàng nói rõ với anh “Anh Trì, chuyện trước đây tôi sẽ xem như chưa có gì xảy ra, trên thực tế, giữa hai chúng ta cũng chưa thực sự có gì vẫn là cấp trên mà tôi kính trọng nhất, mối quan hệ của chúng ta chỉ có thế mà thôi. Tôi có vui hay không, vì sao mà buồn, cũng không liên quan gì đến anh.”Những lời phân định rạch ròi quan hệ giữa họ khiến sắc mặt Trì Nghiêm càng tệ hơn “Khương Diên, giữa hai ta, chúng ta đều có cảm giác với đối phương mà, sao em lại muốn phủ nhận mọi thứ?”Khương Diên trả lời “Hà Mịch là một người bạn gái tốt.” Hà Mịch cố ý đến đây chỉ để ngấm ngầm tuyên bố chủ quyền mà không làm ầm lên để đẩy cô vào thế người thứ ba, cô thực ra rất cảm kích cô người không thể không biết xấu hổ như Nghiêm im lặng hồi lâu mới trịnh trọng đáp lại “Cho anh thời gian, anh sẽ cho em một câu trả lời.”Khương Diên quyết đoán đáp trả “Không cần đâu.”Đúng lúc xe vừa chạy đến bên ngoài khu nhà Khương Diên đang sống, xe dừng lại, Khương Diên tháo dây an toàn định đẩy cửa xe rời đi, thế nhưng lại không mở ra quay đầu nhìn Trì Nghiêm “Anh Trì, làm phiền anh mở cửa xe giúp tôi.”Trì Nghiêm bắt lấy cổ tay cô “Khương Diên, em nghe anh nói này, anh và cô ấy tụi anh sắp không thể tiếp tục nữa rồi, em nghe anh nói đi…”Khương Diên chồm người qua nhấn nhanh vào nút mở khoá chính giữa, sau đó lập tức mở cửa xe, xuống xe thật Nghiêm cũng vội vàng xuống xe, bước từng bước dài đuổi theo trước cửa khu nhà của Khương Diên, anh nắm lấy cánh tay cô “Khương Diên, em hãy nghe anh nói, anh thực lòng thích em…”Khương Diên cảm thấy buồn cười, cô lắc đầu “Người thích tôi nhất định phải độc thân, con người của tôi rất đơn giản, tôi không muốn bị cuốn vào chuyện tình cảm phức tạp.” Cô nhìn về phía cánh tay đang bị anh ấy nắm chặt “Anh Trì, anh buông tôi ra, sau này tôi còn có thể gọi anh một tiếng anh Trì.”Trì Nghiêm không Diên vùng Nghiêm bỗng kéo cô đi, dắt cô vào một góc tối vắng người, đẩy cô vào tường, một tay khống chế cô, tay còn lại nâng mặt cô lên, đặt nụ hôn lên môi Diên liều mạng chống thậm chí nhấc chân lên đạp anh khi đẩy được anh ấy ra, cô vươn tay tát cho đối phương một bạt người bỗng chốc ngây người đứng yên tại Diên sửa sang lại quần áo tóc tai, không thèm nhìn anh ta lấy một lần, chạy vội vào cổng khu nhà cô..
Ngày hôm sau Khương Diên thức dậy rất sớm, vì hôm nay cô phải tới công ty quay quảng cáo này không phải quay trong studio mà là quay ở bên ngoài, cô đến công ty gặp gỡ đoàn phim trước rồi sẽ cùng đoàn di chuyển tới địa điểm quay bên xong hai lát bánh mì nướng, uống hết một ly sữa bò, cô vội vã ra khỏi nay cô không dùng d để buộc tóc vì sợ sẽ để lại vết hằn nhưng bất tiện một nỗi là tóc rất dễ rối tung lên, vậy nên sau đó cô đội thêm một chiếc mũ bằng nhung như mọi ngày. Cô mặc một chiếc áo lông màu nâu nhạt , phía dưới là quần bò, dưới chân đi một đôi giày tuyết bình ngồi một chuyến xe buýt di chuyển đến công ty. Để tránh gặp phải Trì Nghiêm, cô không đi con đường đến phòng ban của mình mà thay vào đó là đến thẳng tổ quay đạo diễn phụ trách việc tập trung nhân viên họ Nhâm, cô quen anh ta, trước kia cả hai người từng hợp tác chung một dự án, cô còn giúp đỡ anh ta lúc anh ta quá bận nữa. Vừa đến, phó đạo diễn đã chào hỏi cô “Úi, Khương Diên, em đến rồi à? Ăn sáng chưa?”Khương Diên cười đáp “Ăn rồi ạ, anh Nhâm.”“Anh nghe nói em từ chức hả?”“Vâng.”Vẻ mặt anh Nhâm tiếc nuối “Sao đang yên đang lành lại đột nhiên từ chức vậy? Mấy ngày trước anh có nhiều chuyện hỏi đồng nghiệp của em, chậc, người ta cũng không biết tại sao em từ chức , muốn đi là đi.”Khương Diên khẽ cắn môi dưới, “Em… em muốn thay đổi môi trường một chút.” Chuyện của cô và Trì Nghiêm không hay ho gì, nói ra càng không tốt Nhâm thấy cô ấp úng, biết cô không muốn nói nên cũng không hỏi tiếp “Được rồi, người trẻ tuổi nhìn ngắm nhiều thứ ở thế giới bên ngoài sẽ tốt hơn.” Nói xong lại chuyển sang buổi quay chụp hôm nay “Chậc, em đến sớm thế có khi phải đợi lâu lắm đấy. Diễn viên chính hôm nay có tiếng là đam mê đi muộn! Minh tinh thời nay nổi một chút là đã cao ngạo đằng trời rồi, anh dỗ bọn họ đến phát rầu luôn, còn khó chiều hơn mẹ anh nữa!”Khương Diên khẽ cười, vừa cảm thán vừa an ủi “Làm gì cũng không dễ dàng, muốn giao tiếp với họ cần phải kiên nhẫn thêm.” Anh Nhâm nhìn cô nói “Khương Diên à, anh rất thích tính cách của em, biết dịu dàng quan tâm, ngoại hình cũng tốt, mẫu người như em rất hợp để lấy về nhà đấy. Anh có một thằng cháu trai, điều kiện của nó không tồi, em có muốn xem xét chút không?”Khương Diên nghe thế thì giật bắn mình, cô vừa cãi nhau một trận tóe lửa với Trì Nghiêm, bây giờ còn chưa muốn xem mắt hẹn hò với cả, cô cũng không tốt lành như thế, việc mỗi tối đều lén lút với một người đàn ông dường như có chút ɖâʍ lảng tránh “Anh Nhâm, em còn chưa tìm được việc làm đây. Một người thất nghiệp lấy đâu tự tin mà để đi xem mắt chứ, ít nhất cũng phải mất một khoảng thời gian nữa.”“Vậy được rồi, lúc đó chúng ta liên lạc sau.”“Vâng.”Nữ diễn viên chính Doãn Tịch quả thật lại là đến muộn. Khương Diên, phó đạo diễn, những người khác trong tổ quay chụp, cả cô gái giống cô diễn cảnh quần chúng kia nữa, tất cả đều ngồi đợi diễn viên chính lòng Khương Diên thật ra rất lo lắng, không phải vì cô chờ đợi đến sốt ruột mà là cô sợ nếu còn chưa đi thì nguy cơ đụng phải Trì Nghiêm càng cao là sợ cái gì thì nó đến, ngay khi cả nhóm người đang đợi chờ và phàn nàn ở đó thì Trì Nghiêm bước đến. Anh ấy chào hỏi với phó đạo diễn rồi ánh mắt lại chuyển sang trêи người Khương Diên “Đi quay quảng cáo à?”Khương Diên đáp một tiếng “Vâng.”Trì Nghiêm cầm trong tay một phần văn kiện “Có thời gian không, anh có vài lời muốn nói với em.”Khương Diên ngạc nhiên, cô hơi ngại nói lời từ chối trước mặt anh Nhâm, dù sao đây cũng là sếp cũ của cô, nếu từ chối có khi cũng sẽ gây sự chú ý. Lát mà giải tán thì sẽ lan ra tin cô bị quấy rối ȶìиɦ ɖu͙ƈ hoặc là cô xen vào chuyện tình cảm người khác mất.“Được.” Cô đồng ý. Cô đi theo Trì Nghiêm đến một góc vắng người ở bên ngoài công Nghiêm nhìn cô, ngừng chút mới nói “Anh chia tay Hà Mịch rồi.”Khương Diên nhìn anh một lát rồi thản nhiên nói “Trưởng phòng Trì, đây là việc của anh.”Nghĩa là không liên quan gì tới cô thái độ của cô vẫn cứng rắn như vậy, Trì Nghiêm hơi lo lắng, định kéo cô lại thì bị cô tránh đi. Anh ấy quay đầu nhìn xung quanh sợ bị đồng nghiệp bắt gặp nên cũng không kéo cô nữa, anh nhẹ nhàng nói “Anh vì em thôi, Khương Diên, anh thật sự rất thích em.”Khương Diên nhớ lại những lời hôm đó anh ấy nói, ấn tượng nhất là từ “đĩ” đó, sao nào, bây giờ cô không phải thế nữa à?Cô cũng chả đủ can đảm kể anh ấy nghe chuyện về người đàn ông nữa, tình cảm của cô dành cho anh ấy đã ít đến mức dường như bằng là, cô và anh ấy, kết thúc rồi.“Anh Trì, có lẽ chúng ta không có duyên với nhau. Cám ơn anh đã chiếu cố tôi hơn nửa năm qua. Anh là một người sếp tốt, là một người mà tôi vô cùng ngưỡng mộ. Nói thật lòng thì, cho tới bây giờ tôi cũng không muốn làm lớn chuyện, khiến cả hai khó xử như vậy. Anh Trì, anh buông tôi đi.”Trì Nghiêm nhắm mắt lại, anh biết cô là người như thế nào. Tuy cô còn trẻ nhưng vẫn luôn có chính kiến của mình, cô nói một là một, sẽ không dễ mà biến thành hai, nhưng anh vẫn…Khương Diên không muốn ở lại dây dưa với anh nữa, đúng lúc này, phó đạo diễn kêu người đến gọi cô, nói là Doãn Tịch đã đi thẳng đến nơi quay ngoại cảnh rồi. Khương Diên vội vàng nói “Anh Trì, tôi đi đây, tạm biệt.” Sau đó bước nhanh đi theo người vừa thông báo với Nghiêm nhìn bóng lưng vội vàng của cô, vẻ mặt anh ấy vừa tiếc nuối vừa không cam lòng.
bạn giường của tôi là người vô hình